Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Naoya giật mình quay người lại. Rèm cửa đóng kín nên không cách nào nhìn thấy ngoài ban công. Naoya và Takatsuki gần như đứng dậy cùng một lúc, đi về phía ban công.
Nhưng mà, với người tin vào câu chuyện của Yamaguchi, Nanako cảm thấy không cần thiết phải hỏi thăm từ người dân xung quanh. Phòng kế bên có người tự sát. Tại sao hồn ma lại xuất hiện ở phòng mình. Những suy nghĩ đó đã ăn sâu vô cô rồi.
Naoya với tư cách là người phụ trách thường thức, cậu phải hoàn thành công việc của mình, cậu bắt đầu giảng giải cho Takatsuki – người đang cực kỳ chán nản kia.
Trước mắt, có vẻ chuyện về bài báo cáo đã xong rồi. Như vậy thì cũng đã tới lúc cậu đi về được rồi. Những chuyện từ giờ trở đi không có liên quan tới Naoya nữa.
Phòng nghiên cứu của Takatsuki khá rộng. Ngoài cái bàn lớn được đặt giữa phòng thì góc phòng còn có hai bàn làm việc khác đặt máy tính trên đó. Đối diện cửa ra vào là cửa sổ lớn, ba mặt tường còn lại toàn bộ đều đặt kệ đầy sách, trong phòng có chút…
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.
Không có trích dẫn vì bài này được bảo vệ.